“Đừng ngẩn người ra đấy, ăn đi.”
Trong sâu thẳm vườn linh quả khuất sau bóng cây, tràn ngập tiếng la hét của Tô Vũ.
Nếu nói Triệu Vân không khách khí, thì tên này lại càng không khách khí hơn, thật sự như quỷ đói đầu thai, một miếng một quả linh quả, chẳng sợ bị nghẹn. Vì bữa hôm nay, hắn đã nhịn đói ba bốn ngày nay. Đồ cho không lại chẳng tốn tiền, cớ gì mà không ăn? Không chỉ ăn, hắn còn nhét đầy vào trong ngực.
So với hắn, Triệu Vân có vẻ dè dặt hơn một chút.
Khi ăn quả, hắn vẫn không quên nhìn Dương Phong.
Dương Phong nhắm mắt ngồi xếp bằng dưới gốc cây, Tử Ngọc đặt trước ngực. Cứ mỗi khi một tia lửa nhập thể, lại có một tia hàn ý tiêu tan, khuôn mặt vốn tái nhợt cũng theo đó mà hồng hào hơn một chút. Vẻ bệnh tật lúc trước hiện rõ trên nét mày giờ cũng đã tan biến đi không ít.
Quả đúng là một vật khắc một vật, Tử Ngọc đối với hàn ý, thật sự có hiệu quả thần kỳ.
Trước kia Triệu Vân vẫn chưa biết, nay tận mắt chứng kiến, đã thay đổi cách nhìn rất nhiều về Tử Ngọc. Vật này không chỉ đơn thuần là tín vật, mà là do nữ soái tự tay làm ra, làm sao có thể là vật tầm thường? Nếu đem rao bán, e rằng mấy chục vạn cũng có người tranh nhau mua.
Tử Ngọc quý giá, ý nghĩa tồn tại của nó cũng phi phàm.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT