“Là ai?”
Sáng sớm tại đại lộ Minh Nguyệt Thành, bởi vì Hoa Đô mà trở nên náo nhiệt lạ thường.
Ít ai thèm để ý đến hắn, cũng sẽ không ngu ngốc mà xông lên rước họa vào thân, tên khốn này đã không còn nhận ra sáu thân thích, ai chọc vào kẻ đó sẽ gặp xui xẻo, tránh xa ra là tốt rồi. Thong thả như Yêm Khang, tên khốn đó đã đẩy cửa sổ khách sạn ra, cũng như mọi người, ung dung thưởng thức, vở đại hí này xuất phát từ chính tay hắn.
Kẽo kẹt!
Triệu Vân cuối cùng cũng đặt bút vẽ phù xuống, rồi đẩy cửa sổ ra.
Ánh sáng ban mai tràn vào, không khí trong lành bay đến, xua tan đi sự mệt mỏi sau một đêm không ngủ của hắn. Nhìn trên bàn, từng chồng phù chú được xếp ngay ngắn, đều là thành quả của hắn, đủ dùng rất lâu. Điểm chưa hoàn hảo là, những phù chú này cấp độ quá thấp, ít nhất là không bằng những gì Yêm Khang đã dùng đêm qua. Nghĩ đến đây, hắn còn khá hối hận, hắn là người đầu tiên đến tiểu viện đó, đáng lẽ nên chôn phù chú trước, dán đầy gầm giường, cấp độ tuy thấp nhưng số lượng đủ, có thể một hơi nổ chết Hoa Đô.
Nhưng, nếu làm như vậy, hắn chắc chắn sẽ bại lộ.
Kích hoạt cấm chế Phù Bạo, cần có chân nguyên. Hắn mà dám lộ ra chân nguyên, chắc chắn sẽ bị thanh niên áo đen phát giác. Dù có thể nổ chết Hoa Đô thật, nhưng hắn cũng sẽ bị thanh niên áo đen để mắt tới, không khéo sẽ mất mạng.
“Là ai.”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT