Trong đại điện hư vô, người đã ngồi chật kín.Không khí chẳng hề vui vẻ, trang nghiêm túc mục.Sắp có đại chiến, không một ai dám lơ là.
“Ta nói sao mà trông quen thế nhỉ?”Mặc Huyền ôm bầu rượu, nhìn chằm chằm về một phía, nhìn đi nhìn lại.Phía bên kia, có một lão già lôi thôi, đầu bù tóc rối, cả người lếch thếch.
Một lão già như vậy, lại chính là đồ nhi của Sáng Thế Thần.Nếu bàn về bối phận, tất cả những người có mặt ở đây đều phải gọi lão một tiếng tiền bối.
Có lẽ do quá nhiều người nhìn ngó, Vô Lượng Chân Nhân bèn đổi tư thế ngủ, quay lưng về phía chư thần. Đúng vào khoảnh khắc quay đầu, lão tùy ý liếc nhìn đại điện một cái, đôi mắt vẩn đục dừng lại trên người Triệu Vân trong một thoáng chốc.
Nhìn khắp vạn cổ, chỉ có hai người tu luyện ra Vĩnh Hằng Đạo.Một là sư tôn của lão, người còn lại chính là Triệu Vân.Lão cứ ngỡ, sư tôn của mình mới là người kinh diễm nhất.Giờ xem ra, vũ trụ này, đúng là giang sơn đời nào cũng có nhân tài.Đứa nhóc kia, đã hoàn toàn phá vỡ thần thoại của sư tôn lão.
Lão đang nhìn, Triệu Vân cũng đang nhìn. Giống như những đại thần cấp bậc lão làng khác trong điện, Vô Lượng Chân Nhân cũng không còn nhiều bản mệnh thọ nguyên. Người như thế lại càng đáng sợ, một khi cực tận thăng hoa thì chẳng khác nào lấy mạng đổi mạng với đối thủ.
“Ngươi có chắc chắn thắng được hắn không?” Thần Long Đạo Tôn truyền âm hỏi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play