Lão đạo sĩ áo liệm lao vút đi một mạch, cuối cùng cũng dừng lại.
Triệu Vân đã đủ chật vật rồi, hắn bị dây thừng bùa chú kéo lê suốt quãng đường. Nhìn những cây cổ thụ gãy đổ, những tảng đá lớn vỡ vụn kia, đều là do hắn tông phải. Hắn vốn muốn giãy đứt sợi dây thừng bùa chú, nhưng tiếc là đạo hạnh không đủ, hoặc là chưa tìm đúng phương pháp, thậm chí tông đến mức đầu váng mắt hoa.
“Không đúng chứ!”
Lão đạo sĩ áo liệm đã đứng trên một tảng đá, tay cầm một cái la bàn cũ nát, xem đi xem lại, thỉnh thoảng còn ngẩng đầu lên nhìn tinh tượng đêm khuya gì đó, miệng lầm bầm không ngừng.
“Là người sống hay người chết.”
Triệu Vân thì nhìn theo hướng ban nãy, ánh mắt chớp động không ngừng.
Trước đó, hắn nghe rất rõ ràng, một chữ “Cút” đầy uy nghiêm, gã đạo sĩ mập mạp cảnh giới Địa Tàng cũng bị dọa cho tè ra quần. Có thể tưởng tượng được sự tồn tại trong cổ mộ... đáng sợ đến mức nào.
“Ngươi không phải người giữ mộ chứ!”
Lão đạo sĩ áo liệm vừa nhìn la bàn vừa hỏi.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play