Hành lang yên ắng như nổi sóng ngầm, tiếng tim đập vang vọng rõ ràng, từng nhịp từng nhịp tựa như tiếng trống dồn dập.
Mùi thuốc sát trùng đặc trưng của bệnh viện len lỏi trong từng tấc không khí, sau khi mang thai, khứu giác của Lê Sơ trở nên nhạy cảm hơn, lúc này cô đang ôm ngực, cố nén cảm giác buồn nôn nghẹn nơi cổ họng.
Cô nhìn về phía Phó Dữ Trì đang đứng trước dãy ghế dài.
Anh cao lớn thẳng thớm, trên tay khoác áo vest đen cùng cà vạt sọc, hai chiếc cúc áo nơi cổ đã được mở ra, để lộ xương quai xanh sắc nét, dưới ánh đèn trắng sáng chói của bệnh viện lại càng thêm nổi bật.
Trước giờ anh vẫn luôn giữ vẻ kiêu ngạo và điềm tĩnh, dù trời có sập xuống trước mặt cũng chẳng để lộ chút cảm xúc nào.
Giọng nói của Phùng Ngọc Dung vang lên trong không khí, khuôn mặt bà nghiêm nghị, chờ người trước mặt đáp lại.
Lê Sơ chưa từng thấy mẹ mình tức giận đến vậy.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT