Thiệu Dã đặt hoa nguyệt quý lên bậu cửa sổ, vẫy tay chào Bùi Phương Yến, rồi lại leo xuống ban công, không vào trong nữa.
Cậu rời đi được một lúc, Bùi Phương Yến mới điều khiển xe lăn tới bên cửa sổ, với tay nhặt đóa nguyệt quý mà Thiệu Dã để lại, nghịch chơi trong tay một lát rồi bảo quản gia Lưu mang một chiếc bình hoa đến, cắm hoa vào.
Quản gia Lưu thấy tâm trạng Bùi Phương Yến dường như khá tốt, liền hỏi: “Tiên sinh, vừa rồi có ai tới à?”
Bùi Phương Yến khẽ cười một tiếng, đáp: “Một tên ngốc nhỏ.”
Quản gia Lưu sững người, rồi dè dặt hỏi: “Là Thiệu Dã sao?”
Bùi Phương Yến nghe ông vừa hỏi đã đoán ra mình đang nói đến ai, lập tức cười sảng khoái hơn hẳn.
Quản gia Lưu đã lâu không thấy Bùi Phương Yến cười vui đến vậy, đột nhiên trong lòng sinh ra cảm giác khủng hoảng sự nghiệp tuổi xế chiều.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play