Úc Ninh thật thà trả lời: "Chỉ bình phong Sơn Ảnh thôi, không có gì khác ạ."
Mai tiên sinh gấp tập tranh lại, trả lại cho Lư thiếu đông gia, thờ ơ nói: "Vốn còn muốn tặng con hai món đồ, nhưng con không thích món nào, vậy thôi."
"…" Úc Ninh: "Hay là con xem lại?"
"Đương nhiên là được." Lư thiếu đông gia đưa tập tranh cho Úc Ninh, thuận tiện còn giới thiệu hai món: "Vòng như ý hoa văn cát tường triều Chu mã Ất 25 và cây đàn Lộng Triều của Mộ Dung Miểu Miểu, danh kỹ triều Ung mã Giáp 33 đều là những vật phẩm truyền thế, Úc sư đệ có thể xem có hợp ý không."
Úc Ninh cũng cẩn thận mở tập tranh ra, theo mã số của Lư thiếu đông gia lật từng trang một, Mai tiên sinh vốn muốn dặn Úc Ninh cẩn thận tập tranh, không ngờ lại thấy cậu thận trọng như vậy. Cũng tại Úc Ninh, trước mặt Mai tiên sinh luôn nhõng nhẽo, hôm nay hiếm khi thấy cậu trầm ổn một lần lại khiến Mai tiên sinh thấy lạ, y hỏi: "Hôm nay làm sao vậy?"
Úc Ninh không ngẩng đầu lên nói: "Thứ này đắt lắm sư phụ ơi!"
"..." Mai tiên sinh định quở trách cậu vài câu, lại nghe Úc Ninh tiếp lời: "Sư phụ nghĩ xem, nếu như ngàn năm sau, quyển tập tranh này may mắn được bảo tồn, mà các bảo vật bên trên hoặc hư hỏng, hoặc bị hủy hoại, thậm chí triều đại có lẽ cũng sẽ bị nhấn chìm trong dòng chảy thời gian. Đến lúc đó, hậu nhân chỉ có thể dựa vào quyển tập tranh này để biết rằng thì ra còn có triều Khánh, vào thời Khánh đã có nhiều trân phẩm như vậy, từ đó tìm hiểu về những chủ nhân của các bảo vật này qua các đời và những câu chuyện về họ."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT