"Ta giữ lại cũng không có tác dụng gì mà." Úc Ninh không hiểu nói: "Hoa này chẳng lẽ còn có thể trả lại?"
"Vậy cũng hơi nhiều rồi." Quản sự thấy Úc Ninh vẫn không hiểu, hàm súc nói: "Xét về tiền bạc mà nói, hoa của thiếu gia thực sự không tính là nhiều, chẳng qua là… sợ là vị đại gia này chưa từng bị mấy chục đóa hoa dồn dập ném lên đầu như vậy, nên mới đến xem xem là vị gia nào đang trêu đùa y mà thôi."
"..." Úc Ninh nhất thời á khẩu. Cậu vốn tưởng rằng cậu dựa vào phong độ bề ngoài và hào quang nhân vật chính, nên mới dẫn đến cái vị đào hát phong hoa tuyệt đại này đến bắt chuyện với cậu, kết quả vạn vạn không ngờ rằng thứ hấp dẫn đối phương lại là hành vi làm màu kiểu nhà quê mà bản thân cậu không hề nhận ra? Nói mới nhớ, lúc đó cậu thật sự không chú ý hoa có phải là ném trúng đầu người ta hay không, thật sự không biết hành vi của mình gây chú ý đến bao nhiêu.
Nếu đây là một quyển sách, cậu nhất định là nhân vật chính không có chút uy phong nào đứng top 1 trong lịch sử.
Ôi.
"Đây là làm sao vậy?" Đột nhiên có người nói, Úc Ninh nghe tiếng ngẩng đầu nhìn, Tam sư huynh của cậu không biết từ lúc nào đã đến bên bàn, phía sau còn đi theo một vị công tử mặc cẩm y. Huynh ấy thấy Úc Ninh nhìn mình, cười hỏi: "Sư đệ trông có vẻ không vui?"
"Ăn hơi no rồi ạ." Úc Ninh nhún vai, đem cái chuyện Vân Huyền đại gia kia ném ra sau đầu, Tam sư huynh cũng không khách sáo, tự mình kéo vị công tử cẩm y bên cạnh ngồi xuống, Úc Ninh đưa tay rót cho hai người một chén trà, hỏi: "Đây là?"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play