"Trong giờ làm việc, cấm đẩy đưa, Lan tổng." Úc Ninh nhướng mày, cũng không rút tay lại: "Nghe nói hôm nay anh phải làm thêm giờ, không về nhà ăn cơm à?"
"Ừm... Có hơi nhiều việc, quên mất kha khá, phải sắp xếp lại thôi." Lan Tiêu chậm rãi nói.
"Vậy hôm nay em không đến nhà anh ngủ nữa, anh tự mình ngủ đi." Úc Ninh suy nghĩ, cuối cùng vẫn giải thích: "Nhà hơi bừa bộn, em phải dọn dẹp."
Lan Tiêu buông tay Úc Ninh ra, đưa tay nới lỏng cà vạt, không thắt chặt như trước nữa. Thuốc uống vào ban nãy đã bắt đầu phát huy tác dụng, khiến mặt anh hơi ửng hồng. Anh từ dưới lên trên nhìn Úc Ninh, ánh nắng chiếu lên hàng mi, hắt bóng thành một mảng hình vụn vặt, anh nhẹ giọng hỏi: "Vậy tan làm anh đến nhà em ngủ được không?"
"Anh bớt hành hạ Trương Nhiên đi, nhà em không có chỗ cho cậu ta ngủ đâu." Úc Ninh bị Lan Tiêu nhìn có chút không tự nhiên, quay mặt đi, cố gắng giữ vẻ thản nhiên nói: "Anh có ngại nuôi mèo ở nhà không?"
"Đương nhiên không ngại." Lan Tiêu nở một nụ cười, nói: "Anh rất thích mấy con mèo học đại học."
"Không được đâu, mèo học đại học còn phải ra ngoài đi làm kiếm tiền mua cá khô nuôi người yêu."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT