Úc Ninh không nhịn được khẽ rên một tiếng, Lan Tiêu mơ mơ màng màng từ bên kia thò một tay qua, ấn lên eo của Úc Ninh, xoa bóp cho cậu hai cái, thấp giọng nói: "Ngủ đi..."
Người ta thường rất khó chống lại cảm giác thoải mái, huống chi là cột sống đau nhức được người ta xoa bóp với lực vừa phải, Úc Ninh gần như trong giây tiếp theo đã ngủ say.
Lan Tiêu lại xoa bóp một lúc, nghe thấy bên tai tiếng hít thở đã trở nên đều đặn, cũng chậm rãi ngủ thiếp đi.
Anh vốn ngủ không sâu, ngủ đến nửa đêm, đột nhiên cảm thấy cả người căng thẳng, sau đó là một cảm giác lạnh lẽo. Anh mở mắt ra liền phát hiện Úc Ninh đã chui vào chăn của anh, nằm nhoài ra như thể đây mới là chăn của cậu vậy. Lan Tiêu vừa buồn cười vừa tức giận kéo kéo chăn của mình, cố gắng giật chăn lại, nhưng Úc Ninh đã ôm chặt cứng, không cho anh chút cơ hội nào. Anh đành phải mò lấy chăn của Úc Ninh đắp lên người, sau đó được nhiệt độ bên trong ủ ấm dễ chịu đến thở dài một hơi.
***
Sáng hôm sau, Úc Ninh ngủ dậy cảm thấy đầu có chút đau, không biết vì sao cậu luôn cảm thấy dường như nửa đêm có người đổi chăn cho cậu, lạnh đến mức cậu run rẩy, nhưng may mà rất nhanh đã ấm lại.
Phù Dung nghe thấy tiếng động bên trong liền nhẹ tay nhẹ chân đi vào, đứng ở sau bình phong. Lan Tiêu ngủ không sâu, có động tĩnh gì anh lập tức sẽ tỉnh, Lan Tiêu thân thể yếu đuối, dậy quá sớm sẽ đau đầu. Úc Ninh hai tháng này cũng luyện ra được, cũng nhẹ tay nhẹ chân xuống giường, xỏ dép định ra ngoài mặc quần áo, đột nhiên khựng lại.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT