Úc Ninh biết ông La sợ cậu không thoải mái, cố ý tránh mặt để cậu và Chu Hoảng trò chuyện, vội vàng đứng dậy cáo từ: "Hôm nay con chỉ là đi nhờ xe thôi, vừa hay định ra phố dạo một vòng, ông không khỏe thì cứ để Chu Hoảng ở lại hầu hạ, con không làm phiền nữa ạ."
Ông La nghe vậy liền dừng bước, trêu chọc nói: "Lần này Tiểu Úc mà nhặt được món hời nào thì nhớ cất kỹ vào, nếu không lại không được yên thân... Nghe nói ông chủ Dương và ông Ngụy tìm cháu rồi?"
Úc Ninh chớp mắt, chuyện này mới xảy ra buổi sáng, đến buổi chiều ông La đã biết rồi sao? Cậu cũng không giấu giếm gì, nói: "Cháu tình cờ cứu hai đứa trẻ nhà họ một lần, sáng nay họ đến cảm ơn tặng quà... Hai vị mà ông nói hào phóng thật, cho cháu kiếm được một khoản nhỏ."
"Cháu muốn kiếm được khoản lớn cũng không phải là không thể, chỉ là tự cháu không muốn thôi." Ông La nói đầy ẩn ý.
Úc Ninh vội vàng lắc đầu nói: "Cháu chỉ là một vãn bối còn chưa thành tài, sao dám tùy tiện ra tay, để sư phụ cháu biết cháu ở bên ngoài làm bậy, không đánh gãy chân cháu mới lạ." Cậu dừng một chút, dứt khoát nhờ vả: "Ông La nếu biết chỗ nào có đại sư ra tay, nếu được thì gọi cháu qua xem với, cháu cũng muốn quan sát học hỏi."
Ông La nghĩ nghĩ nói: "Chuyện này dễ thôi... ông Ngụy mời Phương đạo nhân, định ngày mai đến xem nhà, Phương đạo nhân cũng coi như là bạn cũ của ông, nếu cháu muốn, thì bảo ông ấy dẫn cháu và A Hoảng đi mở mang kiến thức."
"Vậy thì cháu không khách khí nữa ạ." Úc Ninh hành lễ cảm tạ với ông La, ông La xua tay, chậm rãi rời đi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play