Khi ông ta kiên nhẫn chờ đợi con mồi hoảng loạn sa lưới, ông ta chú ý thấy Thời Vận đang liên tục mân mê ngón tay cái, liền biết vẻ ung dung mà cô thể hiện ra chỉ là giả vờ.
Dù sao cũng chỉ là một học viên quân đội chưa tốt nghiệp, cho dù gan lớn thì có thể lớn đến đâu?
Giang Khải không cho cô cơ hội do dự, bức hỏi: "Cháu còn nhỏ, lại không có cha mẹ, không biết lòng người hiểm ác, có chuyện gì thì nên nói ra để người lớn giúp cháu tham mưu."
Nửa câu trước là tình cảm, đến nửa câu sau, ông ta kịp thời cao giọng: "Tây Vô Ương liên lạc với cháu khi nào?"
Thời Vận giật mình, hai tay đặt trên đầu gối nắm chặt, theo bản năng nói: "Cũng không lâu! Lúc cháu năm nhất đại học!"
Cô cũng cao giọng, rõ ràng là hành động mạnh miệng của một đứa trẻ.
Giang Khải không hài lòng với chút thông tin ít ỏi này, tiếp tục bức hỏi: "Bà ta liên lạc với cháu làm gì? Là bà ta bảo cháu giả vờ cái gì cũng không biết sao?"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play