Thấy Cố Loan không tha cho anh ta, anh ta khóc đến trời long đất lở.
Ôn Thư Tề và gia đình mở cửa, nhìn trộm qua khe cửa.
Bên kia còn có hai hộ gia đình khác, cũng theo ra xem kịch vui.
“Cố Loan, tôi không có ý gì khác, nể tình chúng ta quen biết, cô cho tôi chút đồ ăn được không? Chỉ cần cô cho tôi đồ ăn, bảo tôi làm gì cũng được.”
Quách Thế Hoài đưa tay ra, muốn ôm chân Cố Loan, kết quả lại bị Cố Loan đá thêm một cước.
Cơ thể Quách Thế Hoài lại lăn thêm mấy vòng, cho đến khi bị một đôi chân dài chắn lại, lúc này mới ngừng lăn.
Quách Thế Hoài ngẩng đầu nhìn lên, đối diện với một đôi mắt lạnh lùng.
Người chắn trước mặt anh ta dáng người cao lớn, tướng mạo tuấn tú, mày như núi xa, mắt như sao trời.
Cộng thêm bộ quân phục vừa vặn, sức hấp dẫn không thể nói nên lời, khiến người ta vừa khuất phục vừa kính sợ.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT