Khương Tiện mỉm cười nhẹ nhàng, từ từ dựa vào đầu giường.
“Khương Tiện, anh có phải đã biết trước điều gì rồi không? Ngoài việc em đưa anh nước giếng.”
Cố Loan mở hộp cơm, lấy ra một cái thìa, đưa cả hộp cơm và thìa cho Khương Tiện.
“A Loan, anh không còn sức.”
Khương Tiện nói nhỏ, giọng nói trầm khàn.
Gò má anh không có chút máu, đặc biệt là đôi môi nứt nẻ có vết máu, khiến người ta không nỡ nhìn thẳng.
Cố Loan luôn cảm thấy Khương Tiện đang cố tình giả yếu nhưng cô không có cách nào chứng minh.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT