Dư Diêu dịu dàng xoa đầu con gái: “Đi đi, nhớ cảm ơn cô Cố.”
Cô bé được mẹ đồng ý, ngượng ngùng đi đến trước mặt Cố Loan: “Cô Cố, cháu tên là Duệ Duệ.”
Cố Loan bỏ kẹo sữa vào túi áo nhỏ của Duệ Duệ: “Duệ Duệ chào cháu.”
Duệ Duệ vui vẻ che túi nhỏ, đôi mắt sáng lấp lánh nhìn Cố Loan.
Cố Loan mỉm cười, rất rõ ràng là vợ chồng Tống Bác Dương đã bảo vệ con gái mình rất tốt, không để cô bé tiếp xúc với sự tàn khốc bên ngoài.
Cô cũng không biết điều này là tốt hay không.
Dù sao bây giờ không phải là thời bình, một cô bé không tiếp xúc với thế giới tàn khốc bên ngoài.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT