“Anh Trương, anh Đàm, còn đồ ăn không, cho tôi một ít đi.”
Một người đàn ông gầy gò luộm thuộm tiến lại gần, cả người bẩn thỉu hơn cả ăn mày.
Thấy anh ta, sắc mặt Trương Nham và Đàm Đào rất khó coi, quát lớn đuổi đi: “Phùng Cát, cút xa xa ra cho chúng tôi.”
Phùng Cát là một kẻ vô dụng, có thể sống đến bây giờ cũng là nhờ vận may.
Lần này đến, họ bị tên này bám theo, suýt nữa thì bị làm bia đỡ đạn.
Tên khốn Phùng Cát, chỉ biết trốn sau lưng họ, coi hai người họ như tấm bia đỡ đạn.
May mà họ phúc lớn mạng lớn, nếu không thì đã bị tên này hại chết rồi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play