Doãn Chính Xuyên hát xong, tự cảm thấy vô cùng hài lòng.
Chủ yếu là… hắn hát không hề lệch tông!
Nhưng mọi người ở đây lại như bị hóa đá, trừng mắt nhìn hắn.
Vệ Tử Tô đang vỗ tay cũng khựng lại, vẻ mặt kinh ngạc.
Tôn Triết thì âm thầm cười lạnh trong lòng: Xem ra mình chẳng cần phải ra tay nhiều, chính Doãn Chính Xuyên cũng tự làm trò cười rồi. Tử Tô cao quý thanh nhã thế kia, sao có thể chịu được người hát cái bài dân dã thô kệch, còn hát bằng tiếng địa phương nữa chứ.
Anh ta rất tự tin, chỉ cần để Tử Tô tiếp xúc thêm, hiểu rõ con người Doãn Chính Xuyên, sớm muộn gì cũng chia tay nhau thôi.
Doãn Chính Xuyên thấy ai cũng ngây người, khó hiểu hỏi:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT