Số chương: 68
Văn án
Mười một năm trước, Doãn Phàm Đường là ảnh đế trẻ nhất, sự nghiệp rực rỡ, ngạo nghễ bước vào giới điện ảnh. Minh Thu khi ấy mới 18 tuổi, khuôn mặt đẹp như họa, là diễn viên tân nhân được kỳ vọng nhất. Hai người gặp nhau trong bộ phim nghệ thuật kinh điển Thỏ Trắng, cũng từ đó quấn chặt vào cuộc đời nhau.
Nhưng Minh Thu không chọn con đường diễn viên. Hắn rời khỏi màn ảnh, sang nước ngoài học đạo diễn, từng bước từng bước trở thành đạo diễn trẻ nổi danh quốc tế.
Còn Doãn Phàm Đường, sau hào quang chói lọi là con đường trượt dài. Thời thế thay đổi, thị hiếu khán giả biến hóa, điện ảnh nghệ thuật không còn chỗ đứng. Anh từ ảnh đế bước xuống thần đàn, nhận những vai diễn hạng hai, chịu cảnh bị mỉa mai vì “kiếm đồng tiền dơ bẩn”.
Khi ấy, anh từng nghĩ Minh Thu là ngọt bạch men gốm, cần được bảo hộ. Nhưng hóa ra người thông minh hơn, tỉnh táo hơn, là Minh Thu.
Mười một năm sau, Minh Thu trở về nước, mang theo dự án điện ảnh chuẩn bị nhiều năm. Mà trong một khánh công yến nơi Trùng Khánh, cái tên ấy lần nữa chạm vào dây thần kinh đã tưởng chừng nguội lạnh của Doãn Phàm Đường.
Một người từng là ánh sáng rực rỡ nhất trong đời người kia, bỗng nhiên xuất hiện ngay trước mặt.
Tình cũ, nợ cũ — một lần nữa có cơ hội chạm đến.