Tưởng Đông Hoa nghe thấy lời của Tôn Hiểu Nguyệt, sắc mặt liền thay đổi, có chút lo lắng:
“Em làm sao thế? Sao lại hồ đồ như vậy? Đây là sai lầm lớn đấy!”
Thời kỳ nhạy cảm như thế này, vậy mà Tôn Hiểu Nguyệt lại mang cái đó về, không muốn sống nữa sao?
Tôn Hiểu Nguyệt uất ức khóc nức nở: “Em không nghĩ nhiều như vậy, chỉ nghĩ mang về để giao nộp thôi. Nhưng rồi lại tò mò, không cẩn thận mà mắc sai lầm. Đông Hoa, phải làm sao đây? Nếu bị phát hiện, chắc chắn bố em cũng sẽ bị liên lụy! Chúng ta thì không sao, nhưng em sợ lắm. Em còn chưa làm xong việc đã hứa với anh… Em không muốn anh phải mãi chịu khổ ở cái nơi núi non hẻo lánh này.”
Tưởng Đông Hoa nghe vậy càng cảm thấy lạnh lòng. Nếu Tôn Hiểu Nguyệt gặp chuyện, vậy thì tiền đồ của anh ta sẽ ra sao?
Hiện giờ anh ta không bỏ lỡ bất kỳ cơ hội học tập nào, chỉ nghĩ đến chuyện kỳ thi đại học có thể được khôi phục như lời Tôn Hiểu Nguyệt nói, để anh ta có thể thông qua việc thi cử mà mở rộng bầu trời của mình! Nhưng điều này cần phải có hậu thuẫn!
Từ sau khi biết thân phận của Tôn Hiểu Nguyệt, tham vọng của anh ta ngày càng lớn, vì vậy, tuyệt đối không thể để Tôn Hiểu Nguyệt gặp chuyện.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT