Khương Tri Tri cảm thấy hơi buồn cười, đây là lần đầu tiên có người nhận xét cô ngây thơ dễ bị lừa.
Tuy nhiên, lần đầu tiên khi cô nhìn thấy hình ảnh của nguyên chủ trong gương, ấn tượng của cô cũng là: Cô gái này trông xinh đẹp, nhưng lại có vẻ dễ bị lừa.
Dương Phượng Mai nhắc đến trạm thanh niên tri thức với đầy sự chán ghét, chủ yếu là do hành vi của một số nữ thanh niên tri thức khiến bà ghét lây cả nhóm, đồng thời cũng ghét tất cả phụ nữ xinh đẹp.
Khương Tri Tri chỉ lặng lẽ nghe, nghe đến đoạn có một lão Lương và một nữ thanh niên tri thức bị bắt gặp trong ruộng ngô, cô không khỏi kinh ngạc. Cô nghĩ thầm: “Ruộng ngô? Không sợ bị gai đ.â.m vào người à? Muỗi chắc nhiều lắm ấy nhỉ?”
Dương Phượng Mai mắng người phụ nữ đó là không biết xấu hổ: “Mới bao nhiêu tuổi đầu, bố Đại Tráng cũng hơn năm mươi rồi, đáng tuổi làm bố cô ta, mà cũng đi quyến rũ. Dây lưng quần lỏng lẻo đến thế cơ à?”
Khương Tri Tri vẫn không đưa ra ý kiến gì, bởi lẽ trong chuyện này, Lão Lương kia cũng chẳng phải người tốt đẹp gì.
Dương Phượng Mai trút xong bực tức, việc nhà cũng làm xong, không nghỉ trưa mà bê một chậu quần áo của cả nhà ra sông giặt.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT