Editor: Xuri
Trước khi phát hiện ra những bức ảnh trong điện thoại của chồng, tôi, Tạ An An, vẫn luôn kiên định tin rằng mình là người phụ nữ hạnh phúc nhất trên thế giới này.
Bởi vì tôi đã kết hôn với mối tình đầu từ đồng phục học sinh đến váy cưới, người mà tôi đã yêu mười năm – Chu Cảnh.
Tôi đã đồng hành cùng anh ấy từ giảng đường đại học đến xã hội,
Từ căn phòng trọ tầng hầm thuê 500 tệ một tháng đến biệt thự xa hoa,
Từ một sinh viên bình thường đến một tân quý trong giới kinh doanh.
Anh ấy nói, tôi là người phụ nữ duy nhất và duy nhất đứng bên cạnh anh ấy.
Khi anh ấy kiếm được vạn tệ đầu tiên,
Tôi đã sở hữu chiếc túi hiệu xa xỉ đầu tiên trong đời,
"An An, anh thề sẽ cho em một cuộc sống tốt đẹp."
Khi anh ấy kiếm được mười vạn tệ đầu tiên,
Chúng tôi cùng nhau nỗ lực làm việc, cuối cùng cũng dành dụm đủ tiền đặt cọc mua nhà, từ căn phòng trọ tầng hầm đã ở hai năm chuyển đến căn nhà mới rộng chưa đầy tám mươi mét vuông.
Khi anh ấy kiếm được triệu tệ đầu tiên,
Người đàn ông đeo cho tôi một chiếc nhẫn kim cương, quỳ xuống cầu hôn, nhìn tôi đầy thâm tình: "Gả cho anh nhé, anh sẽ yêu thương em, cưng chiều em cả đời, cho đến tận cuối cùng của sinh mệnh."
Sau này, vào năm thứ mười sau khi kết hôn,
Tổng giám đốc Chu, người đã kiếm được vô số tài sản, trở về nhà mệt mỏi nới lỏng cà vạt, chỉ còn biết nói một câu đầy bực bội:
"Tạ An An, em đừng có gây sự vô cớ."
Bởi vì không lâu trước đó,
Tôi đã phát hiện ra ảnh thư ký của anh đang ngủ gật trong điện thoại của chồng khi anh say rượu.
Cô gái trong ảnh trẻ trung xinh đẹp, ngay cả lúc ngủ gật trong văn phòng cũng trông thật trẻ trung, đáng yêu và dễ mến.
Bức ảnh được chụp ở góc rất gần, tư thế thân mật.
Tôi ngây người nhìn ảnh rất lâu, nghe thấy người đàn ông nằm trên giường bên cạnh lẩm bẩm:
"Vợ ơi, anh khát nước, rót cho anh cốc nước."
Tôi mới như tỉnh từ trong mơ, tắt điện thoại, bình tĩnh vào bếp pha một ly nước mật ong.
Nhìn chồng ngửa cổ uống một hơi cạn sạch, rồi lại quen thuộc gục đầu vào đùi tôi, giọng nói khàn khàn, mang theo chút làm nũng:
"Vợ ơi, đau đầu quá, giúp anh xoa bóp đi."
Ngón tay mềm mại nhẹ nhàng xoa bóp thái dương người đàn ông, lực vừa phải, khiến anh ta thoải mái thở dài, khẽ khò khò.
Tôi lặng lẽ ôm đầu anh ấy, vuốt ve khuôn mặt góc cạnh, vẫn còn rất tuấn tú của anh ấy, tự lẩm bẩm một câu:
"Em tin anh."