Hà Ngân và Minh Tuấn là thanh mai trúc mã của nhau
Hà Ngân và cậu ấy như hình với bóng đi đâu cũng có nhau
Lúc nhỏ bố mẹ hai người họ thường trêu rằng sau này lớn lên họ sẽ cưới nhau nhưng họ còn không tin vì lúc đó họ còn rất nhỏ
Nhưng rồi mọi chuyện bắt đầu thấy đổi khi bọn họ vào lớp 10.
Đùng đùng
Tiếng đập cửa khiến Hà Ngân giật mình thức dậy
Cô thức dậy nói với chất giọng còn mớ ngủ của mình
“Ai vậy…vào đi”
“Dậy đi dậy đi, trễ lắm rồi”
Minh Tuấn vừa nói vừa đẩy cửa vào phòng Hà Ngân rồi đi lại kéo rèm cửa ra.
Khi bức rèm được kéo ra một luồng ánh sáng chói mắt dội thẳng vào mắt khiến Hà Ngân bất giác mà kéo chăn lên chùm kín người lại. Nhưng Minh Tuấn vẫn không tha cô, cậu bước lại giật phăng tấm chăn của cô lên rồi kéo tôi dậy đẩy cô vào nhà vệ sinh.
“Mau lên mau lên sắm muộn học rồi”
Cô bất lực chỉ biết bước vào nhà vệ sinh với đôi mắt còn dán vào với nhau
Một lúc sau Hà Ngân bước ra với gương mặt thoải mái rồi nhanh chóng sắp xếp tập sách và kéo Minh Tuấn chạy xuống lầu.
Thấy cũng đã muộn Hà Ngân chỉ kịp chào bố mẹ đi học rồi cầm lấy hai phần sandwich mà mẹ cô đã chuẩn bị sẵn cho bọn họ rồi chạy ra ngoài leo lên chiếc xe đạp của Minh Tuấn rồi chạy đi.
Trên đường đi Hà Ngân bất giác nhớ về lần gặp gỡ đầu tiên của cô và Minh Tuấn.
12 năm trước..
Cốc cốc
“Ai đó”
“Ủa sao không thấy ai hết vậy”
Mẹ của Minh Tuấn bước ra mở cửa ngó nghiêng không thấy ai
“Cô ơi, cô ơi cháu dưới đây ạ”
“ À à cô xin lỗi vừa nãy cô không thấy cháu”
“Dạ không sao đâu ạ”
“À mà cháu tìm nhà cô có gì không á”
“Dạ nhà cháu mới chuyển đến đây nên mẹ cháu bảo cháu đem bánh qua đây tặng cô ạ”
“Ồ, cháu đợi cô một lát nhé”
Nói rồi cô ấy bước vào nhà kêu ai đó ra ngoài
“ Đây là con trai cô tên Minh Tuấn”
Cậu bé mà cô ấy dẫn ra có vẻ cũng trạc tuổi tôi vẻ ngoài nhìn rất dễ thương
“Chào cậu tớ là Hạ Ngân, sau này sẽ là hàng xóm của cậu”
Cậu bé hơi ngập ngừng rồi mới nói
“Chào…chào cậu tớ là Minh Tuấn”
Mãi nghĩ cô không chú ý đến đường đi khi sực tỉnh lại thì cũng đã đến trường
Minh Tuấn quay ra sau nhìn cô với gương mặt khó hiểu
“Cậu nghĩ gì mà suy tư vậy, tớ phải kêu cả buổi cậu mới nghe”
“Hì hì tớ suy nghĩ vài việc hồi nhỏ thôi chứ không gì”
“ Ừ, vậy cậu lên lớp trước đi tớ đi đậu xe đã”
“Okee”