Đàm tổng còn chưa kịp nổi giận thì bỗng khựng lại vì một câu trong lời nói của cậu: “Cái gì? Làm xong rồi?”
“Vâng. Ngài bảo tôi sàng lọc số liệu trong bảng biểu và làm sản phẩm phối hợp cho hoạt động lần này. Những phần công việc đó tôi đều đã hoàn thành.”
Đàm tổng giám bán tín bán nghi. Bảng biểu đó vốn dĩ là phần ông ta phải xử lý, nhưng làm được nửa chừng đã thấy mệt, liền ném sang cho Đàm Quy để làm khó dễ. Trong đó có cả phân tích số liệu lẫn thiết kế sản phẩm — không tăng ca vài đêm thì làm sao xong nổi?
Ông ta tưởng Đàm Quy đến để khóc lóc kể lể, xin giảm tải công việc.
Giọng ông ta vẫn mang theo thói quen PUA (tẩy não và phủ định đối phương):
“Công việc không thể lừa gạt được đâu. Người trẻ tuổi như cậu đừng mang cái bộ dạng trong trường học vào đây. Miệng thì nói như rồng leo, làm thì như mèo mửa. Làm không xong thì cứ tăng ca. Không chịu cực, sao nên người…”
Đàm Quy không phản bác, chỉ mỉm cười yên lặng lắng nghe, biểu hiện vô cùng khiêm nhường, lễ phép, một vẻ đúng mực kiểu “tổng giám ngài nói gì cũng đúng”.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT