“Huyện ngũ phẩm? Là huyện gì?”
Lâm Tú lấy ra một tấm bản đồ, đây là một quận ở bờ biển phía đông bắc của Sơn Châu, quận này tên là quận Quan Lãng, nhân khẩu khoảng chừng mười lăm vạn.
“Chính là nơi này.” Lâm Tú chỉ vào nơi này nói: “Quận Quan Lãng hàng năm có một nửa thời gian là tuyết rơi, không có lợi cho trồng trọt, rừng núi nhiều, nhân khẩu ít.”
Nhân khẩu Đại Càn đông đảo, bình quân một quận có ít nhất một triệu người, nhưng nơi này chỉ có mười lăm vạn, có thể thấy được nhân khẩu thưa thớt.
“Đây không phải là một quận sao?” Lục Khiêm hỏi.
“Vài ngày trước loạn phỉ tập kích quấy rối, quận trưởng treo ấn từ quan, triều đình chuẩn bị hạ quận Quan Lãng thành huyện, nhưng phẩm cấp của Huyện lệnh không thay đổi.”
Đây cũng là hành động bất đắc dĩ, quận Quan Lãng một năm bị hải tặc và loạn phỉ tập kích quấy rối mấy lần, quận trưởng và quận vọng đều đổi một vòng, không ai bằng lòng đến nơi đó làm quan, cho nên mới ra chính sách này, ngưỡng cửa thấp xuống, nâng cao cấp bậc.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play