Editor by SẮC Team: Dawa

  -------------

Chương 2: Vào team tôi đi

 

Lúc này Zex mới nhận ra người bên kia là nữ.

 

Cả tháng đánh hơn trăm trận, không thấy có ID "Đừng đụng vào đồ ăn của tôi".

Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của lustaveland. Bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

 

Nghĩ tới cái ID game kia, Zex không khỏi nhếch miệng cười.

 

"Đừng đụng vào đồ ăn của tôi", rốt cuộc là cô gái này thích ăn tới mức nào mới lấy thành cả tên game luôn được?

 

Đang nghĩ, game nhắc nhở anh chọn tướng, đột nhiên nhìn thấy một cái ID quen thuộc ở đối diện, Zex sững sờ.

 

Sau đó lại thấy hơi buồn cười, đúng là nhắc tới Tào Tháo, Tào Tháo liền đến.

 

Không riêng Zex giật mình, nhìn thấy ID Zex đối diện, Đường Thiến cũng giật mình.

 

Thật sự, cái duyên nợ này lớn tới cỡ nào vậy.

 

Trận hôm nay cũng cách trận đấu rank lần trước một tháng rồi.

Đường Thiến cầm cốc trà sữa bên cạnh uống một ngụm, xoa xoa tay, giãn gân cốt! Chuẩn bị chiến đấu.

 

Kêu to một tiếng: “Chịu chết đi! Zex khốn nạn!”

 

“Hôm nay bà đây không nghiền nát anh mười hai lần, tôi theo họ anh!”

 

Lần trước bị làm nhục thế kia, Đường Thiến cố gắng nhịn. Vì muốn đánh bại anh ta mà cô ôm khư khư máy tính suốt ngày suốt đêm xem các trận đấu của anh, bỏ ra một tháng nghiên cứu lối chơi của Zex.

 

Sau này lại luyện tập sử dụng kỹ thuật chuyên nghiệp.

 

Không ngờ lần đầu tiên đi vệ sinh lại gặp nhau.

 

Lần này lúc đầu Zex chọn mid, SP cho ADC ở bot.

 

Kết quả... Anh ta thành ADC.

 

Bot lại gặp kẻ thù, nhức mắt thật sự, kỹ thuật của Đường Thiễn bỗng nhiên tăng lên không ít, cái này khiến Zex hơi kinh ngạc.

 

Trong mắt lộ ra chút tán thưởng, cô gái này càng ép càng mạnh sao?

 

Hai người đánh ác liệt, đơn giản chỉ là so kỹ thuật! Mặc dù Đường Thiến kém hơn một chút, nhưng dù sao có SP đỡ, miễn sức ngang hàng. 

 

Có điều, cách Đường Thiến tấn công anh ta mười hai lần vẫn kém một chút.

 

Cuối cùng vẫn là team Đường Thiến thua.

 

Mid sai mấy lần, nhịp độ cả team cũng loạn hết lên.

 

Lúc Đường Thiến cố gắng bảo vệ nhà, thấy khung chat hiện lên một tin nhắn.

 

“Đánh cũng không tệ.”

 

Tin nhắn này là từ đối thủ của cô, Zex gửi đến.

 

Nhìn dòng chat, Đường Thiến sửng sốt mất mấy giây, kinh ngạc hét lên.

 

Kích động từ trên ghế nhảy dựng lên.

 

Zex khen mình đánh hay, hahaha.

 

Không gì có thể khiến phấn khích hơn việc được đối thủ khen ngợi, không biết có phải do Zex khích lệ cô hay không mà tự nhiên có hứng thú hơn hẳn.

 

Chỉ vẻn vẹn mấy tháng, từ hạng Kim cương đấu lên Top 10 Thách đấu. 

 

Kỹ thuật ngày càng lên.

 

Hôm nay giám đốc Owen của team Suii vội vàng đi đến, khuôn mặt lộ rõ vẻ căng thẳng.

 

Về sau mới biết, bố của AD Kolog team Suii bị ung thư gan, anh muốn về chăm sóc ông.

 

Bởi vì trong trận chiến, khả năng phát huy của Kolog rất ổn định, cho nên không có thành viên dự bị.

 

Bây giờ lại đột nhiên xin phép nghỉ, cần phải tìm một AD có thực lực để thay thế, giám đốc tới team anh thương lượng, xem có ai đề cử không.

 

Lúc này Hạo Nguyên lại là người im lặng nhất, ngồi trên ghế không nói câu nào, rũ đầu xuống.

 

Dù sao người thân với Kolog nhất là cậu, một AD, một SP, hai bên ăn ý với nhau, những người khác đều không có cửa.

 

Nhìn tất cả mọi người không nói câu nào, giám đốc khẽ nhíu mày, ánh mắt khẽ chuyển tới Zex từ nãy giờ vẫn không nói câu gì.

 

Thấy mấy ánh mắt đều đổ dồn vào mình, Zex đứng dậy, bật máy tính mở bảng xếp vị trí.

Giờ đang là mời tôi vào team các anh đấy, thành ý đâu? Con mẹ nó chứ một chút thành ý cũng không thấy.

 

Hoàn toàn không cần hỏi qua ý kiến tôi sao?

 

Có điều những điều không hài lòng này Đường Thiến cũng chỉ gào thét trong lòng, tay vẫn thành thật trả lời:

 

“Ài, anh cũng không nói tôi biết chuyện tiền nong thế nào sao?”

 

Zex: Cái này tôi không biết, giám đốc tôi sẽ qua nói chuyện với cô, vậy nhé. Tôi đi chơi game.

 

Đường Thiến: “..."

 

Cô tức giận chống hông, nhìn màn hình chửi thẳng: “Anh chảnh cái mẹ gì chứ, sớm muộn gì tôi cũng đè bẹp anh, bắt anh quỳ xuống gọi tôi là tổ tông.”

 

Nhìn ba dấu chấm ở khung chat, Zex đột nhiên muốn cười.

 

Xem ra sau này sẽ có kịch hay đây.

 

Owen chờ câu trả lời ở bên cạnh đã lâu, nghe anh nói xong việc, kích động đứng dậy, hai mắt sáng rỡ.

 

“Dễ như thế thôi à? Không thể nào, tôi và Tantan thuê người theo dõi cô ấy cả một tuần, dữ liệu cho thấy cô ấy rất lợi hại, mấy team khác chắc chắn cũng không bỏ qua cô ấy đâu.”

 

Zex đẩy gọng kính, buông tay nhún nhún vai, ra vẻ sao tôi biết được.

 

Ngừng một chút: “Vậy sao anh còn ngồi đây, không tranh thủ thời gian đi liên hệ với người ta, chậm chân đừng hối hận...”

 Giám đốc vốn đang ngồi xếp bằng ung dung, nhanh chóng từ trên ghế đứng lên, lúc này cửa phòng làm việc bị đẩy ra.

 

Nhà phân tích số liệu Tantan bước nhanh đến, vừa đi vừa nói: “Owen, người chơi này thật đáng sợ, anh định liên lạc không? Tôi sợ team khác cũng chú ý cô ấy.”

 

Chưa đi đến nơi đã bị Owen vội vã kéo ra ngoài: “Nhanh, mau lên, đi, chúng ta đi ký hợp đồng.”

 

Đường Thiến không rõ hai người kia làm sao biết số của mình, mơ mơ màng màng hẹn nhau đến quán cà phê.

 

Nói thương lượng một chút chuyện tiền lương, dự định ký hợp đồng.

 

Đường Thiến mới 18 tuổi nào đã gặp chuyện này bao giờ, nhìn tiền lương phía sau có mấy số 0, ngây ngốc nói muốn gọi điện thoại cho bố mẹ.

 

Sau khi ra ngoài, tay cô cầm điện thoại không ngừng run.

 

Đến cả giọng nói cũng run theo: “Mẹ, mẹ mau tới quán cà phê 0° đi, có đội tuyển muốn ký với con, lương một năm 50 vạn, mẹ bảo bố tìm theo luật sư tới nữa, con sợ bọn họ là lừa đảo.”

 

Kết quả cuối cùng bố mẹ Đường Thiến, còn có cả Đường Vỹ, cả nhà đều tới, lúc tới đúng là còn gọi cả luật sư.

 

Lúc đối mặt đúng là hơi xấu hổ, nhưng dù sao kết quả vẫn tốt, luật sư nói thêm vào là có thể ký, bố mẹ thì ngồi hai bên Đường Thiến.

 

Mỗi bên một câu, giải thích rõ ràng tình huống trước mắt.

 

Ba ngày sau, mẹ đã đóng gói xong đồ đạc của cô, tiện thể ném cô lên máy bay đi Thượng Hải.

 

Lúc Đường Thiến đứng dưới lầu phòng làm việc của team Suii, mới phản ứng được.

 

Mình bị mẹ vứt bỏ rồi.

 

Lúc ném cô ra khỏi nhà, còn ghét bỏ mà nói: “Không cần viết thư về đâu, đi nhanh đi, bà già này còn phải chơi bài.”

 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play