“Đồng… Đồng Ngôn Tây, mày… sao mày tắm xong chưa mặc quần áo đã chạy ra đây hả?” Quý Đồng Đồng đẩy mạnh tôi vào trong phòng tắm, nói chuyện cũng không nhanh nhẹn như trước.
“Tao còn chưa có hỏi mày đây, sao mày dẫn người về nhà mà không nói trước với tao một tiếng!”
Tôi tắm xong quên lấy áo ngủ, nghĩ trong nhà cũng không có ai, cho nên mới trần trụi như nhộng đi ra đây, tính trực tiếp về phòng mặc đồ, ai biết đứa bạn thân báo nhà báo cửa này lại đúng lúc dẫn người về nhà!
Thật sự là cmn muốn chết mà!
Tôi thực sự muốn hỏi, có tồn tại mười tám tầng địa ngục cho tôi xuống với được không?
Tôi không muốn chết, nhưng thật sự cũng không còn mặt mũi sống trên trái đất này nữa…
“Tao gửi tin nhắn cho mày, mày có rep tao đâu, tao cũng không nghĩ lúc bọn tao về lại… xấu hổ như thế.” Bạn thân mặt đầy áy náy nhìn tôi.
“Ai kia?” Con nhỏ này sẽ không gạt tôi tìm bạn trai trước đấy chứ?
“Tao đi lấy quần áo cho mày trước đã, mày tồng ngồng như thế nhỡ cảm lạnh thì sao, tý nữa nói sau.”
Quý Đồng Đồng xoay người đi ra ngoài giúp tôi lấy quần áo.
Cho nên, tôi bị bạn trai của bạn thân, nhìn thấy hết thân thể rồi?
Tôi chết đây, tình hữu nghị của tôi và Quý Đồng Đồng xem như chấm hết từ giờ phút này.
Tôi dán ở trên cửa, tay xấu hổ nắm chặt khăn lông, chỉ hận không biến mất ngay tại chỗ.
Nếu có thể biến mất thì tốt rồi…