Trước kia Đồng Hữu Dư không mấy hiểu rõ hàm nghĩa của từ “huyết khí phương cương”, nhưng hiện tại lại dần dần minh bạch ý tứ của nó.
Ân Tử Tiễn ở độ tuổi này, đúng là lúc tinh lực dư thừa, hắn lại là người tập võ, trên người luôn tràn ngập sức lực dùng mãi không hết.
Từ sau khi phá vỡ ước định “năm ngày một lần” kia, hắn càng ngày càng không kiêng nể gì.
Nàng nằm trong tay hắn, căn bản không còn chút sức lực chống đỡ, chỉ có thể hết lần này đến lần khác bị cuốn vào, cùng hắn trầm luân.
Tên vô sỉ này, tâm địa hiểm ác đen tối, ngoài miệng lại luôn hùng hồn đầy lý lẽ, nói rằng phải nộp lên nghĩa vụ thuộc về hắn.
Đáng thương Đồng Hữu Dư, hai chân mềm nhũn run rẩy, đầu óc mơ mơ hồ hồ như biến thành một vũng nước.
Ân Tử Tiễn đem khối nhuyễn ngọc này ôm vào khuỷu tay, dáng vẻ thành thạo vô cùng, ngoài miệng không quên tiện thể trào phúng nàng: “Thật là vô dụng a, Đồng Hữu Dư.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play