Từ phủ Quận thủ đến y quán cũng không tính xa, Đồng Hữu Dư đi gặp đại phu, lấy thuốc rồi trở về, cũng không tốn bao nhiêu thời gian.
Vốn dĩ cả người nàng lạnh run, nhưng được đại lò sưởi sống Ân Tử Tiễn cõng đi cõng về, tinh thần ngược lại khá lên không ít.
Trở về Niệm Nguyệt Các, Kim Quỳ lập tức mang thuốc đi sắc.
Nàng lại ân cần cảm tạ thiếu tướng quân, rồi mời hắn đi dùng điểm tâm sáng với Ân phu nhân.
Hứa di nương thong thả tới muộn, vừa vào đã quỳ xuống đất lau nước mắt, tự trách: “Là ta quản lý nhà cửa không chu toàn, khiến tiểu thư nhiễm phong hàn, lại không thể lập tức mời đại phu, ta thật đáng chết!”
“Di nương làm gì vậy, mau đứng lên đi.” Đồng Hữu Dư bảo Kim Quỳ đỡ nàng dậy, nói: “Dù sắp rời khỏi Hựu Châu, nhưng còn phải ăn Tết, sửa sang lại Minh Nguyệt Hiên một chút là được.”
Hứa di nương vẫn quỳ không chịu đứng lên: “Tiểu thư không trách, nhưng ta vẫn phải tạ tội…”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT