Nghe Đồng Hữu Dư nói không bị thương, lúc này Ân Tử Tiễn mới phát hiện là hiểu lầm, máu dính trên người nàng là của lão bà tử được Kim Quỳ đỡ.
Hắn tức giận buông tay, cau mày nói: “Sao ngươi lại ra nông nỗi này?”
Cô nương vốn sạch sẽ thơm tho, giờ trên người không chỉ dính máu, còn lem luốc bụi tro từ đèn giấy bị cháy, vương mùi huyết tanh nồng khó ngửi.
Đồng Hữu Dư tự chỉnh trang lại y phục, nhỏ giọng nói: “Còn chưa kịp cảm tạ thiếu tướng quân…”
“Một câu cảm ơn là muốn đuổi ta đi?” Ân Tử Tiễn sắc mặt khó coi, ánh mắt đảo một vòng xung quanh, bỗng hỏi: “Vị Mao công tử kia đâu rồi?”
Sao đột nhiên lại hỏi đến Mao công tử? Đồng Hữu Dư hơi sửng sốt, thấp giọng đáp: “Ta tự nhiên sẽ đưa tạ lễ đến tận nhà cảm tạ.”
Ân Tử Tiễn hừ lạnh, không nói thêm gì nữa.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play