“Ngày ấy, ta với Ngưng nhi chờ mãi mà không thấy Ngụy nhị cô nương, sau mới biết cô nương gặp phải chó sói. Chắc hẳn khi ấy cô nương hoảng sợ lắm.”
Sau đôi câu chuyện phiếm, Tề Vân Hàm chủ động nhắc lại chuyện ở chùa Hương Sơn hôm đó, giọng nói mang theo vài phần lo lắng.
Ngụy Niên vốn đang định dẫn chuyện sang hướng này, nay Tề Vân Hàm chủ động đề cập, đúng là cầu còn chẳng được. Nàng lập tức hơi trầm mặt, khẽ thở dài: “Lúc ấy nguy hiểm thật sự, giờ nghĩ lại vẫn còn thấy sợ. May nhờ có Thái tử điện hạ ra tay tương trợ, nếu không…”
“Đúng vậy, thật may mắn vô cùng.” Tề Vân Hàm cũng sợ hãi vỗ nhẹ ngực: “May mà Thái tử điện hạ đang ở biệt viện gần đó.”
Nói đến đây, nàng dường như nhớ ra điều gì, liếc nhìn hai nha hoàn phía sau Ngụy Niên. Nàng từng nghe nói nha hoàn bên cạnh Ngụy Niên bị sói cắn chết, nhưng không dám tùy tiện nhắc đến, sợ khơi lại nỗi đau.
Ngụy Niên hiểu ý nàng, liền mỉm cười nhẹ nhàng: “Chuyện cũng đã qua rồi.”
Tề Vân Hàm vội gật đầu: “Ừ, đều đã qua rồi.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT