Nhâm Tiểu Túc nhớ rõ đã từng có không ít lần như vậy, hắn lắp súng ngắm xong, Chu Nghênh Tuyết thì ngồi bên cạnh cắn hạt dưa, cả hai cùng nhau hoàn thành nhiệm vụ rồi xuống lầu. Có lần Chu Nghênh Tuyết bị bao vây còn kêu "lão gia cứu mạng" nữa chứ.

Nhâm Tiểu Túc bực mình liếc Chu Nghênh Tuyết: “Đừng có cắn hạt dưa nữa, cầm ống nhòm mà quan sát tình hình đi.”

Hai người nhìn về phía công viên. Nhâm Tiểu Túc liếc mắt đã thấy Vương Tùng Dương, còn Phương Chính thì ngồi trên ghế dài đọc báo, cứ như một người bình thường đang tận hưởng không khí trong lành của công viên vậy.

Ngồi lì một chỗ đến bốn, năm tiếng đồng hồ, Nhâm Tiểu Túc càng thêm khẳng định công viên Giải Phóng này có vấn đề. Người bình thường rảnh rỗi ai lại ngồi trên ghế đá công viên bốn, năm tiếng chứ? Mông cũng phải ê ẩm chứ!

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play