Tề Lam thật sự rất muốn đem chén cháo loãng này giấu đi, để cho ba người một lớn hai nhỏ không phải nhìn mà thèm.
Nhưng hắn cũng biết rõ, thân thể hiện tại của mình đang gào thét đòi nạp năng lượng, đầu óc thì cứ chập chờn sắp ngất. Nếu không muốn chết đói, hắn cũng chỉ có thể ăn hết trước đã.
Cháo rau loãng đến mức không cần dùng đũa, Tề Lam cưỡng ép bản thân không nhìn tới ba đứa nhỏ trước mặt, nhanh chóng húp sạch bát cháo, cuối cùng cũng cảm thấy cơ thể có chút sức lực hơn.
“Tiểu Phương, các người ăn chưa?” Cháo đã cạn, ánh mắt nóng rực của ba đứa nhỏ cuối cùng cũng chịu thu lại.
“Trong nồi còn ít, phu quân cứ nghỉ ngơi đi, ta đưa Phong Nhi và Nhã Nhi sang phòng bên ăn.”
Không ngờ phu quân mình ngoài ý muốn lại nói năng dịu dàng như thế, Tô Phương cũng không nhịn được mỉm cười. Y một tay cầm chiếc bát mẻ, một tay kéo Tề Duyệt, gọi luôn Tề Phong cùng sang gian bên dùng cơm.
Chờ ba người họ rời đi, Tề Lam mới bắt đầu quan sát kỹ xung quanh. Đây là một căn nhà tranh xiêu vẹo sắp đổ, góc tường còn có mạng nhện chưa được quét dọn.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play