Vừa đến Thảo Phố, đã thấy Lương Đình đang quét dọn ở sân, ở đây cô bé ăn no mặc ấm, sống rất tốt. Cô bé cũng không quá muốn về nhà. Dù gì từ sau khi cha cưới Dương Thu Hoa đã không còn là cha trước đây rồi.
“A Đình, muội đi mua nhiều màn thầu về chút, đến giờ chúng ta vẫn chưa ăn cơm!” Dư Dung dặn dò.
Lương Đình lập tức ra ngoài mua đồ ăn về. Cô bé dẻo miệng, lại là một cô bé tài giỏi. Người ta còn tặng thêm rau ngâm.

Lại nói nương tử tú tài bệnh mấy ngày liền, trùng hợp là Lâm tú tài trở về từ trấn Ngự Kiều, nhìn dáng vẻ ốm mệt mỏi của bà ta, không khỏi nói: “Bị sao thế này? Có cần mời một du y đến khám không?”
Nương tử tú tài biết Lâm tú tài rất vừa ý Dư Quyên. Dư Quyên là người thông minh, học chữ cũng nhanh, cũng tình đầu ý hợp đối với con trai bà ta. Nhưng khuyết điểm của Dư Quyên quá rõ ràng, làm việc luôn không quá ra hình ra dáng. Nói là buôn bán, nhưng có lẽ còn không kiếm được nhiều bằng một bức tranh thêu của Dư Dung. Hơn nữa vợ chồng Triệu thị và ông hai Dư lại hiếu thảo mù quáng, thế nào cũng không tốt lên được. Gia đình thế này, bà ta sao có thể đồng ý, nhưng lại không cách nào nói với Lâm tú tài, chỉ đành trùm chăn ngủ một giấc.
Lâm tú tài lại cho rằng nương tử tú tài không thoải mái, bèn đến đầu thôn mời du y đến khám, du y chỉ nói không có chuyện gì lớn.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play