“Bây giờ ta tặng nó cho muội, sau này nếu nhớ ta thì cứ đến Lý gia trang tìm ta.”
“Vậy quý trọng như vậy, tỷ mau cất về đi.” Dư Dung không nhận.
Quý Song Nhi nhất định phải đưa cho bằng được, còn nói: “Dù muội và ta làm bạn với nhau chưa được bao lâu, cũng chẳng phải tỷ muội ruột thịt, nhưng còn tốt hơn tỷ muội ruột nhiều. Muội thấy đó, ta còn chưa gả đi mà nương ta đã xem ta như khách rồi, chỉ có muội thân thiết với ta thôi.”
“Vậy ta nhận, cảm ơn Song Nhi tỷ. Tỷ phải giữ gìn sức khỏe đấy.” Dư Dung trịnh trọng nhận lấy.
Quý Song Nhi đợi sau khi nàng vừa đi thì rơi nước mắt, nàng ta thật luyến tiếc Dư Tùng…

Sắc trời dần sập tối, Lương Đình và Dư Dung làm xong cơm tối, Dư Thụ cũng hiểu chuyện mà phụ giúp xới cơm. Bên ngoài có tiếng gõ cửa, Dư Thụ đi mở cửa. Dư Dung ngẩng đầu lên xem, hóa ra là Dư Tùng trở về, Dư Thụ càng phấn chấn.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play