“Đừng ra sức như thế, ta có một cái bánh bột ngô, muội cầm ăn trước đi.”
Lương Đình cười nhận lấy. Cô bé cảm thấy Dư Dung dịu dàng, trông khá thân thiện lại còn ân cần đối với mình, ít nhất là tốt hơn mẹ cô bé. Cô bé nhất thời buột miệng mà hỏi: “Tiểu thư, ta nói với ngài việc này nhé, Dương thị không phải mẹ ruột ta.”
Ban đầu cô bé được Dương thị dặn dò là không được nói ra, nhưng Dương thị lại đối xử tệ bạc với cô bé, chả bằng Dư Dung. Lương Đình cũng tự có chính kiến riêng của cô bé.
“Cái gì? Chẳng phải hôm qua nương của muội còn bảo sinh muội vào tháng mười một hay sao?” Dư Dung kinh ngạc.
“Bà ta quen biết với cha ta trên đường chạy trốn, ta vốn không biết bà ta. Nương của ta đã chết vì bệnh cũ tái phát trong lúc chạy trốn. Dương thị này tên là Dương Thu Hoa cùng thôn với bọn ta, vậy nên mới kết hợp thành như bây giờ.” Lương Đình nhanh chóng nói xong. Cô bé luôn nhớ rõ việc Dương Thu Hoa giành ăn nửa cái bánh bao mà cha cho cô bé. Nếu không có anh trai chắc có lẽ cô bé đã không sống được đến bây giờ.
Nhưng mà cô bé không thể nói những điều này, bởi vì cha cô bé đối xử với Dương Thu Hoa rất tốt. Dù sao Lương Đình vẫn còn nhỏ, nhưng Dương Thu Hoa là người xấu thì cô bé phải nói cho rõ ràng.
Dư Dung nghe xong cũng không đánh giá sâu, nàng chỉ nói: “Dù sao thì nương của ta đã phân cho muội làm việc nhà, mỗi ngày muội chỉ cần làm việc ở nơi này của ta là được rồi, những thứ khác muội không nghĩ nhiều làm gì.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT