“Đặc sản của phủ Lâm An có thứ này, nhưng đó là phủ thành, chúng ta không đi được. Cho nên nương có thể làm ra thật sự không dễ dàng gì.” Dư Dung ca ngợi từ tận đáy lòng.
May mà Trương thị không sợ khổ, cả ngày dám thử đồ mới, nếu không chuyện bánh bao nước này sợ là không thành.
Chuyện làm ăn quá tốt, Dư Dung cũng đi theo giúp đỡ. Hôm nay Quý Song Nhi không có chuyện gì đứng ở trong cửa hàng. Dư Dung nói chuyện với nàng ta: “Lần trước mọi người đi Hồ Dương xem kịch? Có hay không?”
“Hay lắm, Tiểu Thụ nhà bọn ta còn nói Đan Lang nhà tỷ không đến, thằng nhóc đó có thể thích xem. Đại náo thiên cung v.v..., gánh hát đến từ kinh thành đó!” Dư Dung cũng ngại nói mình không có chút cảm giác gì với việc nghe kịch, bởi vì thực sự là không được giống mọi người cho lắm, sợ rằng bị người ta nói là kỳ quái.
Hai người đang nói chuyện thì Đường tiểu thư hớn hở đi đến nói với Quý Song Nhi và Dư Dung: “Đúng lúc mọi người ở đây, đại tiểu thư nhà họ Tô xuất giá nói mời nhóm tỷ muội họp mặt, mọi người đi không?”
Quý Song Nhi vừa nghe nói là nhà họ Tô tất nhiên sẽ không đi, tức thì lắc đầu: “Ta không đi, cũng không quen thuộc cho lắm.” Dư Dung biết chuyện hôn nhân của Quý Song Nhi bi nhà họ Tô cướp, cũng lắc đầu nói không đi. Đường tiểu thư cũng không để ý, nói mấy câu rồi đi.
Dư Dung nhìn thấy bóng lưng cô đơn của nàng ta, không nói gì nữa. Chuyện này người khác cũng không khuyên được, có lẽ phải đợi tự Quý Song Nhi nghĩ thông suốt mới được! Vào giai đoạn hiện tại, Đường tiểu thư và Tô đại tiểu thư đều là người thắng. Đường tiểu thư gả đến Lâm An, Tô đại tiểu thư lại gả đến Hồ Dương mà Quý Song Nhi lại không ai hỏi han.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT