Thê tử của hắn dịu dàng đáng yêu, tính tình tốt, phu thê hai người gần như từ trước tới giờ chưa từng đỏ mặt với nhau, hắn dự định bán một lô thuốc nữa thì sẽ phân gia. Dù sao cũng chuyển tới Hồ Quảng rồi, hắn cũng không chuẩn bị cần tiền của nhà nữa, nhưng hắn không thể nào ngờ tới cữu cữu hắn vì giúp hắn kiếm được chút gia sản mà về nhà tìm cha một lần.
Cũng chính là lần này đã chôn xuống một mầm tai họa. Tuổi tác cha đã cao rồi, biểu muội thì không tranh không cướp. Mà người mẹ kế kia không vì thế mà đối xử tốt với biểu muội hơn một chút, lại có thêm bà cụ Dư ở ngoài nghĩ ra một bụng ý xấu, cả nội trạch nhà họ Tô bị bọn họ khống chế hết. Tô Gia Thành vốn dĩ chỉ nghĩ chia nhà ra là được rồi, nhưng không ngờ vừa mới về thì gặp phải loại chuyện như thế này. Thê tử của hắn bị chuốc thuốc câm, còn một đôi trai gái song sinh thì bị bán ra ngoài.
Hận Dư thị phạm phải tội chết như thế nhưng mặt không đỏ tim không run lừa hắn là biểu muội bỏ nhà theo trai, hắn làm sao cũng không nghĩ tới một nữ nhân như thế sao lại có thể điên cuồng táng tận lương tâm như vậy. Thê tử vì không chịu nổi mà thắt cổ tự tử, hắn hận người này thấu tận xương cốt, thế nên tận tay tận tay vặt đầu nàng ta xuống cũng không thể giải được mối thù. Đáng hận nữ nhân này tới thời khắc cuối cùng còn cầu xin hắn nói phải nể mặt cha hắn mà tha cho nàng ta một lần.
“Dư thị đây chính là báo ứng của ngươi.” Tô Gia Thành giơ đao chặt xuống hoàn toàn không nương tay. Cái loại có tiếng là tiện nhân này cái gì mà là người có phúc khí nhất chứ, lòng dạ độc ác nhất mới đúng. Hắn thế nào cũng sẽ không nghĩ tới được nông gia nữ thế mà lại cấu kết với thổ phỉ để làm loại chuyện làm ăn buôn bán này, đây còn là người à? Chẳng trách lúc nàng ta gả vào cửa, người của nhà họ Dư tới đã ít lại càng ít hơn.
Hắn đặt đầu của Dư Bội xuống trước mặt hai đệ đệ, trực tiếp thấy hai đứa nó không chịu được mà ngất đi mới nhìn về phía bà già kia.
Bà cụ Dư ở bên cạnh đã bị dọa cho đái cả ra quần rồi, bà ta quỳ xuống cầu xin Tô Gia Thành tha cho bà ta một mạng, nhưng Tô Gia Thành làm sao có thể tha thứ cho bà ta được chứ: “Bà già chết bầm kia, bà ở nhà ta tác oai tác quái làm mưa làm gió nhiều năm rồi, Tô Gia Thành ta tạm thời tha cho cái đồ già chết bầm nhà bà một cái mạng chó, nhưng có thể sống tiếp được hay không thì phải xem tạo hóa của bà rồi.”
Hắn nhốt bà cụ Dư trong một phòng chứa củi, không cho thức ăn nước uống, giống như lần trước bọn họ tính kế bắt biểu muội quỳ trong từ đường khiến cái thai trong bụng cũng bị mất. May mà không phải một xác hai mạng. Hắn thấy bà già chết tiệt kia đang sống rành rành mà bị đói chết thì mới cười rồi chạy đi, những người nên nhận quả báo một người hắn cũng sẽ không bỏ qua. Hắn đã bị quan phủ phát lệnh truy nã rồi, lại phải tìm kiếm nơi đặt chân của các con thế nên đã gia nhập vào ổ cướp.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT