Thêu thùa của Tôn thị rất tốt làm cho A Mộc hai bộ quần áo.
“Không được, con muốn mặc quần áo Dung Dung may cơ.” A Mộc uốn éo làm nũng.
Dư Dung đỡ bé: “Không được giống như tiểu cô nương, ta nói với con thế nào, con lớn rồi không được nhõng nhẽo giống như hồi nhỏ. Ta đã nói rồi, nói chuyện cho đàng hoàng.”
A Mộc bị răn dạy lát sau lại muốn nói thầm với Dư Dung, chưa từng gặp ai mà da mặt dày như vậy, Dư Dung mềm lòng đành phải nói: “Vậy thì Đoan ngọ mặc, không được làm bẩn, con có thể mặc thử nhưng không được mặc ra ngoài.”
A Mộc vui sướng đồng ý nhưng thử xong lại không muốn cởi ra, bị Ngô Tương và Dư Dung ép cởi ra còn xấu hổ che lại chú chim nhỏ. Dưới sự yêu cầu mãnh liệt của A Mộc, bé vẫn ngủ giữa Dư Dung và Ngô Tương, không biết nói thầm cái gì với Ngô Tương. Ngô Tương lén nói với Dư Dung: “Đứa trẻ A Mộc này rất là tri kỷ.”
Nhưng có tốt với bọn họ thế nào đi nữa cuối cùng vẫn phải tiễn A Mộc, đây là tiếng lòng của Dư Dung và Ngô Tương cho nên mặc dù hai người rất nghiêm khắc với A Mộc nhưng sẽ cố hết sức thỏa mãn yêu cầu bé đưa ra. Thực ra A Mộc cũng là một đứa trẻ thông minh bé lớn dần cũng biết cha mình là Trấn quốc công uy phong lẫy lừng ở kinh thành, bé không có nương nhưng từ khi sinh ra đã theo Dung Dung. Bé cảm thấy nương của bé chính là Dung Dung, bé còn nhân lúc Dung Dung ngủ lén gọi nương.
Đoan Ngọ ngồi thuyền rồng, Tôn thị bụng lớn không thể đi nhưng vẫn dậy tiễn Dư Dung ra ngoài. Kính Du và Ngô Tương ở phía trước mở đường, hôm nay Dư Dung và A Mộc ngồi kiệu lớn đến. Bởi vì Kính Đình phải cùng tham gia cuộc thi ở thư viện với đồng môn nên không đi cùng. A Mộc rất tò mò về cỗ kiệu, Dư Dung thấy kiệu vững cũng ngầm đồng ý bé vén màn nhìn ra bên ngoài.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT