Ngô Đạt quay đầu lại, lạnh giọng nói: “Cô đi xuống đi.” Hắn và Tô thị làm vợ chồng nhiều năm như thế. Lúc tốt đẹp gần như chỉ có mấy tháng khi vừa thành hôn, những lúc khác vẫn luôn nhìn thấy bóng dáng bận rộn của nàng ta. Lúc hắn đang thất thần suy nghĩ thì một tiếng hét bén nhọn vàng lên trong nhà, Thu Nguyệt không để lại dấu vết liếc nhìn Ngô Đạt.
“Xảy ra chuyện gì, cô đi xem đi.”
Nhũ mẫu của Ngô đạt là Điền ma ma chạy tới từ bên ngoài, vừa chạy vừa nói: “Ngũ gia, đại thiếu gia...”
Kính Liễn? Ngô Đạt vội vàng đứng dậy, Điền ma ma khóc: “Đại Nữu nhà chúng ta còn là hoàng hoa khuê nữ, làm sao có thể như thế? Ngũ gia, ngài mau đi xem xem?”
Ngô Đạt đã từng làm quan nhỏ mấy năm. Hắn ta hoàn toàn không phải là người không có năng lực, lập tức liếc nhìn đầy tớ theo hầu bên người một cái. Người đầy tớ bịt mồm Điền ma ma lại. Hắn ta đi theo người hầu tới phòng của Đại Nữu. Hắn ta liếc mắt nhìn đám người hầu một cái, Ngô Kính Liễn bị nước lạnh hắt lên mặt mới tỉnh táo một chút.
Không biết có phải là do ánh đèn quá chói mắt hay không mà Kính Liễn dùng tay che mắt lại. Cậu ta bị Ngô Đạt kéo mạnh xuống giường, lấy gậy trúc ở bên cạnh đánh cho một trận. Đại Nữu bị lão ma ma bên người Viên thị đưa xuống. Kính Liễn còn chưa biết xảy ra chuyện gì. Ngô Đạt cười lạnh: “Đồ ngu, bây giờ con còn không biết mình làm chuyện gì à? Sao lại mò lên giường của người ta thế?”
Kính Liễn quỳ ở trong phòng, mặt mày tái nhợt: “Cha, con căn bản không biết sao mình lại ở đây. Hôm nay sau khi con thủ hiếu xong thì bị Điền ma ma gọi đi ăn cơm, không biết chuyện gì cả.” Cậu ta quỳ kéo góc áo của Ngô Đạt: “Cha...”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT