Dường như thấy Ngô Tương nên Vệ Xung giống như thấy được người nhà mẹ đẻ vậy, còn dám trêu chọc nàng ta.
Dư Dung đương nhiên không biết những chuyện này. Vì Tiêu thị sinh con rồi nên Dư Thụ rất căng thẳng. Nương của Tiêu thị ở trong phòng, Dư Dung ở bên ngoài cũng hơi lo lắng. May mà quá trình sinh nở rất thuận lợi, Dư Thụ có một nhóc mập mạp. Tiêu phu nhân đã mời nhũ mẫu từ sớm rồi. Những chuyện này, Dư Dung không nhúng tay vào. Dù sao thì Tiêu thị cũng là đương gia chủ mẫu có năng lực làm việc, khiến Dư Dung ít phải quan tâm đến nàng ấy, còn có thời gian chăm con.
“Tỷ, tỷ về trước đi, muộn lắm rồi, e là Kính Đình ở nhà lại sợ.” Dư Thụ biết Kính Đình còn nhỏ, tỷ tỷ đặc biệt bỏ qua con trai để tới đây trông chừng cho hắn.
Dư Dung cũng không từ chối nữa, bảo Thu Đồng đưa tiền thưởng rồi kéo Dư Thụ: “Chuyện tắm ba ngày, đệ cứ nghe mẹ vợ đệ nói như thế nào rồi sắp xếp sau.” Tiêu phu nhân là người bản địa. Người bản địa biết được phong tục tập quán. Hơn nữa đệ đệ cũng lập gia đình rồi, ý của Dư Dung rất rõ ràng là để Dư Thụ thuận lợi hoà nhập vào nhà họ Tiêu.
Đáy lòng Dư Thụ cảm kích tấm lòng của chị: “Tỷ, đệ biết rồi.”
Về tới nhà, Kính Đình vỗ tay đòi Dư Dung bế. Sự quan tâm của Dư Dung dành cho con trai út ít hơn hai con trai trước một chút. Một là lưỡng lự chần chừ, việc của nàng rất nhiều, mà có Ngô lão gia giúp đỡ, thế nên bất tri bất giác có cảm xúc áy náy với con trai út. Mấy ngày này vừa hay kéo mối quan hệ với Kính Đình thân thiết hơn nhiều, Dư Dung vội vàng ôm bé lên.
Kính Đình đã nói được nhiều rồi: “Nương, con muốn ăn chuối, buổi tối không muốn ăn cơm...”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play