“Ồ, ta biết rồi. Mọi người cứ bận rộn trước đi nhé, ta tới phòng khách ngồi một chút.”
Nhũ mẫu hài lòng nhìn Dư Dung rời đi. Lý ngũ nương lại bất mãn nói: “Nhũ nương, sao ngươi không giữ nàng ấy ở lại?”
“Đợi lát nữa còn nhiều chuyện phải làm lắm, cần gì vội vàng lúc này.” Nhũ mẫu nói qua loa lấy lệ.
Dư Dung ở lại ăn xong một bữa cơm rồi lập tức cáo từ. Lý phu nhân cũng cứ bận rộn mãi, sau đó giữ lại vài lần rồi thôi. Vân Khê quận chúa thì nhiệt tình hơn nhiều. Nàng ta cực kì thích Dư Dung, có thể khoan dung chăm sóc cho người bạn đồng môn là chồng của mình lâu như thế, mà còn thỏa đáng như thế, có thể nói lên được người ta có đầu óc rộng rãi, hơn nữa có khả năng dự đoán trước được nhiều chuyện. Biết Vệ Xung nhận được sự tin tưởng sâu sắc như ngày hôm nay cũng không cầu xin bất cứ chuyện gì, có thể nói người ta đặt tình bạn lên hàng đầu.
Về tới nhà, Dư Dung mới chậm rãi giải phóng bản thân, đừng coi trọng mình quá. Ngược lại, Ngô Tương nghe nói chuyện này thì không vui lắm, vẫn là Dư Dung khuyên hắn: “Thế nên chàng xem, lúc đầu chúng ta không đồng ý là đúng đó, nếu không thật sự ở cùng nhau rồi thì chắc chắn sẽ có chuyện phiền phức lắm.”
Ngô Tương vỗ vỗ đầu: “Cũng phải, nàng cũng đừng để ý tới nữa. Lý phu nhân và nhà chúng ta coi như thanh toán sòng phẳng xong xuôi rồi. Nếu họ không gửi thiệp mời thì chúng ta cũng không phải tới, sau này gặp thì xã giao là được rồi.”
Dư Dung gật đầu.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT