Nhưng gả cho người ta lại gây chuyện, bây giờ lại làm ra chuyện đại nghịch bất đạo như vậy, may mà bà ta sinh được một người con trai tốt. Lưu phu nhân ngước mắt nhìn Dư Dung: “Con cầm đi, đây là lão thái thái nhà ta, chính là bà ngoại con cho.” Dư Dung chỉ có thể nhận.
Ở trước mặt khách không tiện mở ra, sau khi Dư Dung về phòng mới phát hiện đó là một đôi trâm đồng tâm kết làm bằng hoàng ngọc, vừa nhìn là biết không tầm thường. Ngô Tương cười nói: “Xem ra đại cữu mẫu cảm thấy nàng tốt mới cho nàng.”
Lúc này Dư Dung mới phản ứng lại: “Không phải là chàng gọi đại cữu mẫu đến đấy chứ!”
Ngô Tương làm mặt quỷ với nàng: “A Dung, sau này chúng ta sẽ tốt.”
Sáng sớm ngày thứ hai, Lưu phu nhân dẫn Ngô Lưu Thị rời đi. Ngô lão gia dường như phát hiện gì đó, liếc nhìn Ngô Tương lại thở dài, thôi vậy thôi vậy, sau này cứ như vậy đi.
Ngô lão gia tìm người lớn tuổi trong tộc của nhà họ Ngô và họ hàng bàn bạc chuyện ở riêng. Chuyện này hoàn toàn không có phần của phụ nữ cho nên phụ nữ của ba chi tụ tập lại cùng nhau, cũng chỉ có thể tán gẫu chuyện nhà. Nhìn thấy Tô thị, Dư Dung giật mình: “Ngũ đệ muội, sao muội gầy nhiều đi như vậy?” Tô thị có dáng vẻ gió vừa thổi là ngã, nhưng khí sắc của Thư Nguyệt đứng bên cạnh nàng lại rất tốt.
“Bình thường ta rất bận, việc lớn việc nhỏ trong nhà đều phải lo thì sao mà mập lên được?” Mặc dù Tô thị đang nói câu này với Dư Dung nhưng đồng thời đang không ngừng hỏi người hầu có chuyện gì hay không.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT