Bùi huyện thừa vốn bị cựu Huyện lệnh bãi miễn, trong lòng hắn ta rất sợ lại bị bãi quan, chỉ cần Ngô Tương có thể giúp được hắn ta thì Ngô Tương chính là Bá Nhạc của hắn ta.
“Tam gia, Tam phu nhân cho người đưa đồ ăn đến rồi, ngài dùng bữa đi ạ.” Thấy Bùi huyện thừa đi rồi Quý Nhi mới bước vào.
Ngô Tương thấy đồ ăn hôm nay đều là món hắn thích ăn thì rất vui vẻ. Thê tử vẫn luôn để tâm đến hắn, sợ hắn ăn cơm không đúng giờ sẽ không tốt cho sức khỏe.
“Để xuống đi, ta ăn cơm xong còn phải đi ra ngoài.” Ngô Tương cũng bề bộn nhiều việc, không phải rãnh rỗi gì cho cam, hắn thật sự rất bận. Hắn muốn giải quyết tốt mọi chuyện, ắt phải hao tâm tổn sức một phen.
Lão sư của Kính Thiên quá khó tìm. Ngô Tương cảm thấy lê dân bách tính rất quan trọng, nhưng như thê tử đã nói gia đình cũng rất quan trọng. Hắn tìm Bùi huyện thừa hỏi thăm một chút, thật sự thăm dò được một nhà, chính là Lũng Tây Lý thị, đại gia Quan Lũng. Đây là danh môn vọng tộc chân chính, gia giáo của nhà bọn họ rất tốt, Ngô Tương lập tức động tâm.
Dư Dung vì con mình cũng liều mạng rồi: “Chuẩn bị lễ vật cho tốt, ta cho người gửi bái thiếp qua đó trước. Nếu có thể vào cửa thì tốt quá, ta trực tiếp quá đó là được.” Dù nơi đây cách nhà họ Lý cũng không gần mà Dư Dung thân là một nữ lưu phải một mình xuất môn.
Ngô Tương lắc đầu: “Sao có thể cho nàng đi, chờ ta xác thực xong nàng hãy mang nữ quyến tới cửa bái phỏng cũng không muộn.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT