Dư Dung là mẹ, đương nhiên biết được Phương thiếu phu nhân chỉ đang khiêm tốn thôi, vội vàng nói: “Con nít có nghịch ngợm thì đọc sách mới linh hoạt được, nếu không chỉ đọc sách như kiểu mọt sách là không được. Ta thấy thằng nhóc nhà cô rất tốt.”
Phương thiếu phu nhân khiêm tốn cười.
Quế phu nhân là em dâu của Dương phu nhân, trời sinh xinh xắn đáng yêu, là người có lịch thiệp có văn hóa. Nàng ta không nói nhiều, nhưng đều nói đâu ra đấy: “Chuyện quyền tiêu thụ trà lá lần này, gia nhà chúng ta đều nói là do thái gia nghĩ ra. Lúc trước chỉ biết trà búp chỉ là hàng thổ sản, nhưng không ngờ còn có cách làm này.”
Hàng hoá gì cũng phải được tân trang. Trong nhà Quế phu nhân mấy năm nay mới chuyển sang mở trà hành, chuyện làm ăn gian nan chỉ có thể lấy chỗ này bù chỗ kia. Lần này có thể có được vé vào cửa ở đây vẫn là do nguyên nhân chị chồng nhà nàng ta chính là Dương phu nhân.
“Chuyện này đều không rời được sự hỗ trợ của các vị, một nhiệm kỳ của thái gia chỉ có ba năm thôi, chỉ hy vọng có thể khiến cho cuộc sống của nhân dân ở đây tốt đẹp hơn một chút.” Dư Dung thản nhiên nói.
Đúng thế, Ngô Tương nhậm chức chỉ ở đây có ba năm, còn hy vọng có được thành tích, ít nhất mấy năm nay các nàng có thể kiếm được tiền cũng không tệ rồi.
Chuyện trà lá trà được xử lý hừng hừng khí thế. Dư Dung nhận được thiệp mời của phu nhân tri châu. Thì ra là phu nhân nhà họ sắp đại thọ năm mươi tuổi, vì đón sinh nhật nên đặc biệt mời đám cấp dưới tới uống rượu. Vốn dĩ Dư Dung muốn bảo Dư Quyên đi, nhưng vừa nhìn thấy nàng ta lại thấy không thể dựa vào được, thế nên vẫn đích thân chuẩn bị đi thì hơn.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play