Ngô Lưu thị và Ngô lão gia cũng không trợ cấp, chỉ dựa vào một mình Ngô Tương chạy ngược chạy xuôi, cuối cùng cũng không phải là cách hay.
Nhưng tìm được việc để kiếm tiền cũng chẳng dễ!
Dư Dung hỏi Thu Đồng: “Trước đây em biết trồng rau không?” Trong vườn chỉ có vài gốc cây cỏ còn lại bỏ không, không bằng trồng ít rau củ, như vậy cũng không cần phải ngày nào cũng đi mua thức ăn.
Thu Đồng vốn là con gái nhà nông, những chuyện này đều biết: “Tam nãi nãi, em biết hết.”

“Sao chàng lại gầy như vậy?” Dư Dung sờ sờ Ngô Tương vừa đen vừa gầy, nhìn xương trên gò má cũng nhọn ra, cảm thấy xót hắn vô cùng. Ngô Tương chưa từng phải vất vả như vậy, mỗi lần Dư Dung nhìn thấy Ngô Tương đều sạch sẽ vẻ vang, đàm luận thi từ ca phú hoặc là gặp gỡ xã giao với người khác.
Ngô Tương nhếch miệng cười, lộ ra hàm răng trắng, sau đó lại im lặng: “Lần này không kiếm được tiền, A Dung nàng có trách ta không.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play