Dư Dung mặc quần áo tử tế đi ra. Chung tiểu thư lập tức bu tới, trên tay nàng ta cầm một quyển sách, ngón tay chỉ chữ trên trang giấy cho Dư Dung nói: “Quyển sách này thật hay, ta cố tình tìm đưa cho muội.” Dư Dung nhìn thấy chữ trên bìa sách viết Kỳ Nữ Tử truyện, cũng vươn tay cầm lấy nói với Chung tiểu thư nói: “Vậy thì cám ơn Tam tẩu.”
Có người tới tới nhà nên Dư Dung cũng không tiện đi ra ngoài, lỡ đâu trong nhà tự dưng thiếu đồ gì đi hỏi người khác cũng không được. Chung tiểu thư lại cứ bám lấy Dư Dung, nằm ngồi gì cũng muốn làm cùng Dư Dung. Ngô Tương vừa vào nhà đã thấy Chung tiểu thư thì lập tức lui ra ngoài. Dư Dung nói với Chung tiểu thư: “Tướng công nhà ta đã trở về, ngày nào chàng về cũng phải ôn tập. Ngày mai Tam tẩu tới tìm ta nói chuyện nhé.”
Chung tiểu thư lúc này mới lề mề chậm chạp đi ra ngoài.
“Sao nàng ta vẫn chưa đi?” Ngô Tương lạnh lùng nói, trong mắt tràn đầy vẻ phiền chán.
Dư Dung cũng tủi thân: “Đuổi cũng không đi. Nhà tam ca tìm, nàng ta không chê quá hẻo lánh thì lại chê quá ồn, nhưng phòng ở tốt hơn thì không đủ tiền. Ta đã nói để nàng ta ở tạm mấy ngày mà suốt ngày cứ tìm ta nói chuyện, ngay cả thời gian nghỉ ngơi ta cũng không có. Chàng xem lúc chàng về cũng thật bất tiện.”
Ngô Tương đúng là không nhìn lầm Dư Dung. Nếu Dư Dung là một cô nương hồ đồ nói không nghe, còn trách móc Ngô Tương vô tình. Nhưng nàng không chỉ có chung cách nghĩ với hắn, cũng biết thông cảm với hắn. Hắn đúng là nên nghĩ cách để đuổi đôi vợ chồng muốn làm loạn nhà hắn đi mới được.
“Sao hôm nay không thấy Thu Đồng đi vào hầu hạ?” Ngô Tương tò mò hỏi một câu. Bình thường Thu Đồng luôn ân cần hầu hạ Dư Dung, hơn nữa cô bé cũng chăm chỉ, Dư Dung cũng thường xuyên khen ngợi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT