Dư Dung ngẩng lên nói: “Sao vậy?” Dư Dung có một loại khả năng có thể thích ứng rất nhanh. Từ sau khi nàng biết mình phải gả vào nhà họ Ngô, đã nghe ngóng về sở thích của người nhà họ Ngô, đồng thời một trong số những mục đích của nàng là sống vui vẻ hòa hợp với Ngô Tương. Vì vậy sau khi được gả vào, nàng không quá ngượng ngùng. Giống như Quý Song Nhi từng nói với mẹ của nàng ta: “Dung Dung là một người rất thực tế.”
Ngô Tương ho nhẹ một tiếng thì ra là Thu Đồng ra ngoài. Dư Dung đưa áo trong đã khô cho hắn, lại nói với Thu Đồng: “Vừa rồi Quý Nhi đã đưa em đi xem chỗ em ở rồi, ngày mai giờ mão một khắc em đến đây gọi cửa.” Buổi sáng thức dậy chắc chắn phải ăn mặc chỉnh tề, còn có quy củ, phải thỉnh an cha me, các chú bác, các chị em. Chỗ quà này cũng phải phân chia trước mới được.
“Vâng, tiểu thư.” Thu Đồng lui ra ngoài và đóng cửa lại.
Ngô Tương đi ra ngoài rất nhanh, nước trên tóc vẫn chưa khô, Dư Dung can đảm nói: “Hay là để ta lau khô giúp chàng...”
Ngô Tương cũng ngoan ngoãn đồng ý. Thông thường hắn chỉ có mỗi Quý Nhi chân tay vụng về ở bên cạnh, những việc trong thư phòng này đều do hắn tự làm. Nhưng hắn chưa bao giờ nghĩ đến người vợ này, hắn thật sự đã cưới đúng rồi. Quả thật mọi chuyện đều ăn ý với hắn.
Hai người bọn họ không vội nhưng người bên ngoài lại rất suốt ruột. Ngô Đạt nói: “Hai người này lề mề thật đấy, còn muốn đợi đến khi nào nữa!” Nói xong thì hắn ta định rời đi. Ngô Vinh vốn đã muốn về nhà ôm vợ từ lâu rồi, nên đi đầu tiên: “Vậy ta đi trước đây.”
Hai người bọn họ luôn thích gây chuyện rồi bỏ đi, người bên cạnh cũng không ầm ĩ nổi nữa, dứt khoát rời đi. Lúc này Dư Dung mới bật cười: “Đúng thật là...”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play