Dư Bội nhìn Thu Đồng đứng đấy, bèn coi cô bé nha hoàn của mình mà hất hàm sai khiến: “Đến đây, mang giày cho ta.” Lúc chờ Thu Đồng đến, vừa cầm giày lên, Dư Bội lập tức đạp lên mặt Thu Đồng, cười hì hì nói: “Xin lỗi, Thu Đồng, ta không cố ý.”
“Không sao.” Thu Đồng cũng không thèm để tâm, mặc dù trong lòng rất tủi nhục nhưng vẫn chịu đựng.
Dư Bội lại cười gác chân lên vai của Thu Đồng, cố ý nói mình tê chân bắt Thu Đồng bóp chân cho cô bé. Lần này Thu Đồng từ chối, mặc dù cô bé là nha hoàn, nhưng ngay cả Dư Dung cũng không chà đạp người khác như vậy.
“Bội tiểu thư...Việc này...” Thu Đồng rất khó xử nhìn Dư Bội.
“Phi, con tiện nhân chết tiệt, ngươi là cái thá gì, dám giả ngu trước mặt ta...” Vừa sơ ý, Dư Bội liền để lộ bản tính của mình.
Dư Dung chuẩn bị đi vào phòng, chợt tăng nhanh bước chân. Nàng vừa vào Thu Đồng lập tức nói: “Tiểu thư, Bội tiểu thư bảo em xoa chân cho Bội tiểu thư?”
Ghê tởm, Dư Dung kéo lết Dư Bội dậy: “Thư Đồng là nha hoàn của ta, ai cho muội chà đạp như thế. Người có phúc gì chứ, theo ta thấy muội là đồ bốc mùi.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT