Nương tử tú tài tức muốn nổ phổi không nói thêm gì nữa, chỉ cảm thấy Dư Quyên mới là một con hồ ly tinh.
Đính hôn dựa theo quy củ chỉ là nạp thái, vấn danh, nạp cát, khi đó còn đơn giản, chỉ tới nạp trưng mới tính hôn nhân được thành lập. Dư Dung nhanh vậy đã xác định hôn nhân, tuy trong lòng Quý Hoàng thị chua xót nhưng trên mặt vẫn phải nói: “Chúc mừng chúc mừng, trước ta đã nói với nhà các ngươi Dung Dung là đứa bé tốt, giờ thấy chưa, tiền đồ tươi sáng nha.”
Lễ cưới phải trải qua 6 trình tự lễ nghi: nạp thái, vấn danh, nạp cát, nạp trưng (nạp tệ), thỉnh kỳ, thân nghinh.
Trương thị cười khiêm tốn: “Gì mà tiền đồ với hứa hẹn chứ, nhà ta sao có thể so sánh được với Song Nhi nhà ngươi được.”
Hai người mẹ khiêm tốn với nhau. Dư Dung nhìn mà buồn cười, nhưng việc trên tay không dừng được. Nàng không chỉ phải tự làm áo cưới, còn phải làm xiêm y cùng Ngô Tương, dù sao đây cũng là sở trường của nàng.
Trương thị không muốn con gái bị ấm ức, Dư Tùng cũng không muốn em gái phải tủi thân. Trước đó hắn và Dư Dung đã cất một ít gỗ. Dư Tùng biết tủ quần áo hiện thời đều là kiểu lấy tinh xảo là chính, còn tất cả hắn làm đều có tính thực dụng rất cao, dùng rất tiện. Trương thị không có cách nào đặt mua một bộ ở quán nhỏ bên huyện Hồ Dương cho con gái mình, chỉ có thể áy náy nói với Dư Dung: “Tiền trong nhà con cũng biết đấy, số tiền kiếm được trong nửa đầu năm nay đều để xây phòng mới. Tiền riêng của con chúng ta không động vào, đồ dùng đệm chăn còn cả trang sức, chúng ta phải chuẩn bị đủ. Nhưng sẽ không thể bằng như Quý Song Nhi được.”
“Vốn nhà chúng ta đã không thể so với nhà họ Quý, nương đừng nghĩ nhiều về việc này.” Thực ra Dư Dung không cảm thấy có vấn đề gì, nàng là con gái, trong một hoàn cảnh nam nữ khác biệt này thì Trương thị đã đối xử rất tốt với nàng rồi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT