Thủy thủ quay đầu lại nhìn nhìn đồng bọn, đánh mắt một cái, đồng bọn phía sau cầm dao bắt đầu bao vây tới. Trương Hải Diêm đếm số lượng thủy thủ, có bảy tên, đối với loại xà lan nhỏ này mà nói, bảy tên là số lượng rất lớn, không thể động thủ được, mình không thể gây ra khủng hoảng lớn hơn nữa. Vả lại nếu giết hết tất cả, người trên tàu này sẽ không ra biển được, đến lúc đó có thể mình sẽ thay đổi cuộc sống của rất nhiều người.
Nhưng đối phương hiển nhiên không muốn buông tha hắn, bắt đầu bao vây theo hình quạt.
“Giết hành khách người Hoa trái phép, không sợ bị ôn thần ám sao?” Trương Hải Diêm cười nói.
Năm đó bọn họ tru sát những thủy thủ giết người Hoa, khiến người Hoa trên tuyến đường này có được sự tôn trọng nhất định trong một thời gian rất dài, nhưng mưu sát ít đi, nhiệm vụ của bọn họ cũng ít đi, danh tiếng dường như cũng dần dần phai nhạt.
“Ôn thần đó không nhạy tin thế đâu, tên này không có đồng bọn, ở cái xó xỉnh này, sẽ không có ai nhìn thấy hắn bị giết.” thủy thủ cầm đầu là một người trên đầu đội khăn vải Ấn Độ, chỉ nghe thấy gã nói tiếp, “E là mày cũng vậy thôi, nhìn thấy rồi, thì giết thêm một mạng nữa vậy.”
Trương Hải Diêm lúc này mới biết vì sao có nhiều thủy thủ như vậy, hiển nhiên là dưới tình huống đồng bọn, còn có thể hành hung trong nhà vệ sinh. Xem ra danh tiếng của mình vẫn còn uy thế ở đây. Anh bạn này, chắc là lên tàu một mình, không có thân thích, cho nên mới bị bọn chúng chọn làm mục tiêu.
Hắn nhìn nhìn mớ Đại Dương, thầm nghĩ tuổi tuy trẻ, nhưng cũng lắm tiền phết.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT